Câu chuyện cảm động về nghị lực của một nữ sinh Nhật Bản 15 tuổi

Cô bé Rumiko – Kawaguchi 15 tuổi sống ở Kawagoe Nhật Bản, em muốn trở thành phi công là mơ ước và ấp ủ từ nhỏ. Năm 2010, Rumiko đã ghi danh và ứng tuyển vào một trường nổi tiếng ở Wajima, tỉnh Ishikawa để có thể được huấn luyện về máy bay ngay từ thời trung học, cùng các môn học bình thường khác.

67f680a232a41048d9d1d9b5bf11ff0a

Một ngày trước kì thi đầu vào quan trọng, Rumiko và mẹ, bà Susana tới ga tàu Niigata thì trời đã tối. Không may cho họ một cơn bão tuyết lớn chợt đổ bộ vào Nhật Bản, hệ thống tàu tại Niigata đã ngưng hoạt động.

Rumiko cảm thấy tuyệt vọng và khóc nức nở, cô bé và mẹ phải đi 300km nữa mới tới Wajima. Làm sao để con kịp thi vào 9 giờ sáng hôm sau. Tuy nhiên, bà Susana không bỏ cuộc ”Chúng ta có thể đi nhờ xe” Rumiko cùng mẹ đi bộ trong cơn bão tuyết và tới một đường cao tốc gần nhất, họ đứng gần tiếng đồng hồ để vẫy những chiếc xe chạy qua, cuối cùng họ cũng được đi nhờ thêm 20 km nữa để tới ga tiếp theo. Tuy nhiên, ở ga tàu này cũng không có chiếc nào hoạt động cả.

CY-BR75VAAEluK8

Chẳng còn cách nào khác, hai mẹ con Rumiko lại tiếp tục đi bộ và vượt qua bão tuyết. Đã 5 giờ sáng vậy là chỉ còn 4 tiếng trước kỳ thi, họ đã tới được một trạm xăng và nhìn quanh thì thấy một chiếc xe tải lớn.

Người lái xe tên là Yokoyama đã đồng ý chở hai mẹ con tới Kanazawa. Trên đường đi Kobe, ở đó họ có thể bắt xe buýt và đi thêm 2 tiếng nữa để tới trường thi, hai mẹ con thấm mệt và tranh thủ nghỉ ngơi.

5647dccf

Đã tới nơi giao hẹn trước. Yokoyama bất ngờ đổi ý và chuyển hướng xe chạy rồi nói ”Tôi sẽ đưa hai mẹ con tới thẳng wajima”. Hai mẹ con cảm động và cám ơn, Yokoyama gọi tới cho khách hàng rằng anh sẽ tới trễ khoảng 4 tiếng đồng hồ nữa và xin lỗi vì trễ hẹn và cứ thế chiếc xe tải lao đi trong bão tuyết.

Chiếc xe tải đã dừng trước cổng trường thi khoảng 8 giờ 50 phút, vậy còn 10 phút trước kỳ thi tuyển sinh bắt đầu. Các bác bảo vệ rất ngạc nhiên khi thấy một thí sinh nhảy xuống xe sát giờ thi, thế nhưng việc đầu tiên không phải là chạy ngay vào trường, mà Yumiko và mẹ của mình đều nán lại lễ phép xin địa chỉ của Yokoyama. Tuy nhiên bác tài chỉ nói ‘”Không sao ta cũng có một đứa con gái ở tầm tuổi cháu và ta hiểu cảm nhận của cháu như thế nào”, nói rồi Yokoyama lái xe đi.

Rumiko rất căng thẳng khi vào ngồi làm bài, cô bé đã không thể tin vào mắt mình, đề bài của câu hỏi đầu tiên là ”Một trải nghiệm nào làm em cảm động”. Không chần chừ hay do dự cô bé đã kể về những gì xảy ra với em vào ngày hôm đó. Về việc cô bé đã học được đức tính nhẫn nại và không chịu bỏ cuộc từ mẹ Susana và tấm lòng ấm áp, tốt bụng của bác tài mà cô mang ơn.

Rumiko đã trúng tuyển. Trường học đã cố gắng tìm kiếm Yokoyama để cảm ơn. Nhưng điều đầu tiên anh hỏi qua điện thoại là ”Con bé có trúng tuyển không?” Quả là một người có tấm lòng nhân ái và cao cả.

Nguồn: japo.vn

Rate this post