Có một sự thật, đó là trong cuộc sống, trong công việc, đôi khi chúng ta sẽ gặp những bài học đến từ những con người không ngờ nhưng lại có tầm ảnh hưởng lớn đến ta nhất.
Duy Anh, chàng trai đến từ Hải Phòng đã có chuyến công tác tại Nhật Bản, trong vòng 2 năm trọn vẹn sống ở xứ sở này khiến anh phải thốt lên rằng: “Cuộc sống Nhật Bản là một trong những trải nghiệm độc nhất và đáng nhớ nhất trong cuộc đời tôi, thực sự nó đã ảnh hưởng đến cuộc sống và tính cách của tôi rất nhiều”. Dưới đây là những điều anh chia sẻ từ những trải nghiệm thực tế anh học được
(Người Nhật cúi chào nhau chân thành dù người lạ hay người quen)
Trở thành một người rộng lượng trong xã hội này không hề khó
“Trong sự kiến trận động đất và sóng thần đánh vào phía đông Nhật Bản gây ra cái chết cho hàng chục nghìn người vào năm 2011. Trên khắp báo đài tôi đã nhìn thấy hình ảnh những đoàn xe hơi nối đuôi nhau gọn gàng di tản khỏi khu vực nguy hiểm. Không ồn ảo, không náo loạn mà rất trật tự, thẳng hàng, kể cả khi ấy học đang sơ tán khỏi khu vực thiên tai chết người. Ngay khi thấy những hình ảnh ấy, tôi đã cảm kích trước sự kỷ cương và nghiêm chỉnh của người dân nơi đây. Trước đây tôi vẫn nghĩ rằng: Kể cả khi có kỷ luật đến mấy, đứng trước bờ vực của sự sống và cái chết, mọi thứ cũng không thể nào gọn gàng và ngay ngắn được đến như thế. Vậy là tôi đã nhầm từ những năm ấy, và đến khi chính bản thân tôi là người trải nghiệm thì tôi thấy bản thân mình đã sai ngay từ đầu tiên”.
“Trong chuyến công tác 2 năm đó của tôi, có một lần đi du lịch ngắm hoa anh đào, tôi đã mất rất nhiều thời gian để định vị một chiếc xe buýt mà tôi đã sắp xếp lịch đi từ trước đó. Trong lúc bối rối, tôi tìm thấy một trưởng tàu xe lửa đã kết thúc công việc, trong tay đang xách chiếc túi và có vẻ như anh đang trên đường về nhà sau một ngày dài làm việc vất vả. Cảm thấy có tia hy vọng tôi vội vã chạy đến gần anh ấy và hỏi anh có thể chỉ cho tôi hướng đến trạm buýt. Với vốn từ tiếng Nhật lúc đó có phần hạn chế, tôi lo lắng không biết anh ấy có thể hiểu được những gì tôi nói hay không. Thế nhưng, thay vì chỉ tay thì anh ấy lại nhiệt tình dẫn tôi đến tận bến, cách chỗ đứng hiện tại ít nhất một dặm. Không than phiền hay trách móc nào, anh ấy còn từ chối lời cảm ơn của tôi anh như thể anh ấy đã quen với điều đó từ lâu lắm rồi”.
(Người Nhật Bản sống với nhau bằng sự chân thành và tôn trọng)
Đúng là một trải nghiệm khiến tôi nhớ mãi, chắc chắn tôi sẽ không bao giờ quên, nó khiến tôi thay đổi hoàn toàn về cách suy nghĩ, về sự tử tế, về việc đối nhân xử thế giữa con người với con người. Để tôi thấy rằng đâu đó trong xã hội này vẫn còn rất nhiều những tấm lòng nhân ái, chân thành. Và để trở thành một người lương thiện và đứng đắn trong xã hội này không hề khó, cốt lõi là bản thân mình có muốn hay không?
Còn bạn, bạn cũng đồng quan điểm với tôi đúng không?